April 17, 2013

Tuổi Trẻ và Đạo Pháp


Con người sống trong thế giới Ta-bà này phải trải qua những được, mất, thành, bại và phải đối mặt với những xô bồ, đua chen, thị phi, ngang trái của cuộc đời. Là một người trẻ tuổi, may mắn được giáo pháp nhà Phật nuôi dưỡng, tâm hồn tôi rộng lớn hơn, trí tuệ tôi được khai sáng hơn. Giá như các bạn trẻ thời nay được biết đến Phật Pháp thì hay biết mấy cách nhìn nhận cuộc sống này cũng sẽ tốt đẹp hơn. Các bạn sẽ không còn nhìn nhận cuộc sống này một cách lệch lạc, tương lai sẽ sáng sủa hơn với những người như vậy. Đa phần các bạn trẻ thời nay chỉ biết hiện tại mà không mấy quan tâm đến tương lai phía trước. Ham vui, háo thắng, thích thể hiện bản ngã với cá tính nông nổi, nhìn nhận giá trị cuộc sống một cách hời hợt, nông cạn, thiếu suy xét… Rồi đằng sau những cuộc vui, sau những thất bại và vấp ngã không đáng có, là tâm trạng chán chường, sinh lòng sân hận. Mất đi niềm tin, ý chí phấn đấu. Cho rằng cuộc sống vốn đầy rẫy những bất công thị phi và cám dỗ… rơi vào bế tắc dẫn đến những hành động thiếu suy nghĩ. Tiếc thay! uổng phí một đời tuổi trẻ không phải ai cũng may mắn có.
Dù biết rằng, lựa chọn cho mình một lối sống và giải trí lành mạnh là không khó, song các bạn trẻ vẫn cứ vướng vào những cạm bẫy giăng sẵn, chực chờ những kẻ dễ bị cám dỗ sảy chân, có những thứ khi đã vướng vào thì không dứt ra được, xoáy theo đó mà hủy hoại bản thân mình rồi đi đến bế tắc, bất đắc dĩ trở thành tội nhân, gánh nặng cho gia đình và xã hội. Bản thân tôi cũng đã không ngoại lệ trước những nông nổi tuổi trẻ, xét cho cùng cũng do thiếu chánh niệm, thiếu tỉnh giác. Vậy làm sao để biết sống chánh niệm, để luôn tỉnh giác? Với riêng cảm nhận của cá nhân tôi, đạo pháp là một lớp bọc che chở, bảo vệ , nuôi dưỡng tâm ý tôi, nhắc nhở tôi luôn phải sống trong chánh niệm và tỉnh giác, để giữ tròn đạo hạnh của người Phật tử và tôi may mắn nhận được sự bao bọc, che chở ấy!”.
Đối với các bạn trẻ lựa chọn cho mình một lối sống lành mạnh thường luôn có một định hướng rõ ràng hơn cho tương lai nhưng chưa hẳn đã là con đường đúng đắn. Có những bạn có khả năng nhưng lại không dám đối mặt vượt lên chính mình, hoặc do thiếu chánh kiến và thiếu suy xét nên hạn chế và uổng phí khả năng vốn có của mình. Mặt khác, một số bạn có khi thì quá tự tin vào chính mình, khi thì thích mạo hiểm, làm những việc ngoài khả năng của mình, dù biết xác suất thành công là rất mong manh, hoặc đặt ra chỉ tiêu quá cao, đến khi không đạt được thì lại thất vọng và chán nãn, dẫn đến căng thẳng hay theo tiếng gọi thông dụng là căn bệnh stress, một căn bệnh thời đại phổ biến hiện nay của giới trẻ…
Tôi xin được san sẻ những cảm nhận của mình về lợi ích từ khi tôi được tiếp nhận nguồn sáng của đạo pháp tôi luôn giữ cho mình một tâm trạng cân bằng, nên dù trải qua những thành bại, tuy là nhỏ bé, nhưng tôi vẫn luôn trở về với một trạng thái an lạc khi hiểu rằng mình chưa hội đủ “Duyên” và chưa có “Phước”. Chỉ cần cố gắng trong khả năng có thể thì kết quả có thế nào cũng là “Được” rất nhiều chứ không phải đã mất đi so với con số “0” lúc ban đầu. Đổi lại là kinh nghiệm sống, là thái độ nhìn nhận cuộc sống này một cách đúng đắn hơn và trưởng thành hơn.
Một vướng mắc dễ sai lầm nhất của giới trẻ hiện nay là cách nhìn sai lệch về tình yêu và tình dục, theo lối suy nghĩ tình yêu là sự thỏa mãn về tâm sinh lý, là thể hiện chính mình, nhiều bạn còn xem đó là trò tiêu khiển, thể hiện đẳng cấp của bản thân… Để rồi sai lầm tiếp nối sai lầm, đau khổ tiếp nối đau khổ, không những cho mình mà còn cho người khác. Hậu quả để lại thật đáng đau lòng, đó là việc phá thai, tự sát, thất tình, ghen tuông, sát hại lẫn nhau. Một người mẹ chưa đủ tuổi thành niên, bỏ con vào cặp rồi mang đi vứt bỏ, một ông bố chưa kịp học xong trung học, hay việc nạo phá thai tùy tiện dẫn đến những di chứng khôn lường…một thực tế đau lòng khi đất nước Việt Nam được liệt kê vào danh sách một trong những quốc gia có tỷ lệ phá thai cao nhất trên Thế Giới. Đánh đổi bởi những thú vui, cuộc thử nghiệm tiêu khiển là sinh mạng con người… Hạnh phúc đâu dễ nở hoa nếu không biết vun trồng đúng cách. Tuổi trẻ tôi cũng yêu nhưng tôi yêu trong chánh niệm, yêu trong tỉnh thức, yêu bằng một tình yêu thăng hoa mà Hòa thượng Thánh Nghiêm gọi đó là “tình yêu của lòng từ bi”. Còn bạn bè thường diễu cợt tôi là tình yêu theo “kiểu cột điện”… Tôi chỉ sợ mình bị “cột điện” trước cuộc đời này.

Tôi đang nuôi lớn tình yêu của mình bằng cách nuôi lớn, gội rửa tâm hồn mình thêm trong sáng, thuần khiết, nuôi lớn mầm từ bi ngự sẵn trong mình. Tôi xem mình là một củ sen sống trong bùn lầy, may mắn thay tôi đã được ánh sáng Phật pháp đánh thức để nảy mầm, dù trong bùn lầy vẫn cảm nhận được bầu không khí trong lành trên mặt nước, với những giọt sương mai trong lành và ánh nắng bình minh chào đón. Tuổi trẻ cũng cần phải có hoài bão, ước mơ làm mục tiêu phấn đấu, nhìn nhận được tầm quan trọng của một tương lai, trách nhiệm của bản thân với gia đình và xã hội, lấy đó làm động lực để vươn lên. Ngoài việc nỗ lực phấn đấu thì việc nuôi dưỡng và trau dồi tâm ý, tỉnh táo, cân nhắc trước mọi hành động, mở rộng tinh thần học hỏi, sẻ chia, nuôi dưỡng mối quan hệ, là những nhân tố vun đắp, thúc đẩy cho sự thành công của bạn. Mặc dù nhận thấy, nếu biết sống khoan dung, và biết san sẻ với cuộc đời, tôi sẽ nhận lại được rất nhiều niềm vui và hạnh phúc, nhưng rồi cũng có khi ích kỷ, thường là khi tôi thất bại, lại tự đặt ra câu hỏi: Ai là người luôn ở bên tôi! Và rồi tôi thất vọng, không ai cả! Không ai sẵn sàng ở bên tôi, sát cánh cùng tôi, bảo vệ tôi khi tôi bị yếu thế, bị người ta ăn hiếp, hay khi tôi gặp khó khăn cần một người bảo vệ… Tôi nghĩ mình có cần phải cố chấp quá hay không, đòi hỏi quá hay không khi cứ mãi không chịu mở lòng mình đón nhận sự che chở của một ai đó… hay chờ đợi một duyên lành từ tiền kiếp… Nhưng Phật pháp đã cho tôi sức mạnh và tôi sáng suốt nhận ra rằng chỉ có bản thân mình là người bạn trung thành nhất, chỉ có mình mới quyết định được mọi việc. Dù hoàn cảnh thế nào cũng cần phải mạnh mẽ đứng lên, nên cố gắng làm chủ chính mình trước những ham muốn tầm thường, vô định. Cuộc sống là muôn vàn những vay trả, trả vay, mà làm người thì ai cũng mong cho mình hết nợ, chẳng ai muốn vướng bận bao giờ. Không có gì tự do, sung sướng và hạnh phúc hơn khi làm chủ được chính mình.
Tôi hiểu cuộc sống này có được thì phải có mất, và có mất đi thì mới có được lại, cái gì cũng có cái giá của nó. Muốn có quả ngọt thì phải trồng cây, vun xới, nếu không biết cố gắng, không làm việc một cách nghiêm túc thực sự thì khó lòng đạt được kết quả mình mong đợi. Thành quả là niềm tự hào cần phải trân trọng nó. Tự ti thì sẽ làm con người ta mất đi ý chí phấn đấu để  vươn lên, còn sự tự mãn sẽ làm cho con người ta dậm chân tại chỗ, không tiến xa hơn được. Cái khó khăn nữa mà ta cần phải vượt qua là sự háo thắng, một trong những bản tính không tốt của tuổi trẻ, cứ phải đợi đến khi thất bại rồi mới chịu nhận mình sai, còn không thì không phục. Tôi dần mất đi sự háo thắng, không phải vì sự thất bại mà vì tôi biết nhìn nhận, biết đủ, biết dừng khi thấy đủ. Nếu sống mà cứ mãi mưu cầu, đòi hỏi phải đầy đủ, không biết lấy “thiểu dục, tri túc” để răn mình thì mãi vẫn mưu cầu hạnh phúc, tư lợi… mà vướng bận phiền não, khổ đau thôi.
Tôi cũng như các bạn, chúng ta đều là những củ sen, đều có Phật tánh trong mình. Nhưng tôi khác hơn là được nảy mầm trong chánh kiến, dưới ánh sáng của đạo pháp nên sức sống khỏe mạnh hơn những củ sen khác - những củ sen chưa chịu nảy mầm hay đã nảy mầm nhưng chưa được đón nhận hay hấp thụ những dinh dưỡng tinh túy từ đạo pháp mà tinh tấn vươn mình để phát triển thêm… Tuy nhiên tuổi trẻ thì không thể tránh được những sai lầm không đáng có, bản thân tôi cũng lớn lên từ những vấp ngã của cuộc đời. Nhưng nếu biết được tắm gội trong đạo pháp, biết nhìn nhận trong chánh kiến sẽ giúp ta bớt đi được những sai lầm. Hoa sen nào thì cũng là kết quả từ những củ sen được nảy mầm dưới bùn lầy nhơ nhuốc, nhưng nó đã vượt qua những cám dỗ thị phi để được tỏa hương. Dù hết kiếp này vẫn còn là mầm sen thì kiếp sau tôi cũng muốn được làm người, vẫn như củ sen nhỏ tiếp tục gieo duyên, sinh trưởng và mong một ngày sẽ được nở hoa, lại được vươn mình tắm gội, thắm nhuần trong ánh nắng Phật pháp để tỏa hương thơm thanh khiết nhất.
Theo Tâm Ánh (Đạo Phật Ngày Nay)

0 nhận xét:

Post a Comment