Cứ vào buổi sáng ngày rằm là
tôi thường đến ngôi chùa quen thuộc gần nơi ở để lễ Phật trước khi đi làm. Nếu
ngày ấy rơi vào ngày nghỉ cuối tuần thì tôi ở lại chùa lâu hơn để cùng tham dự
thời tụng kinh với đạo tràng của chùa.
Hôm ấy là ngày rằm tháng Giêng,
lại đúng vào ngày chủ nhật, nên tôi đến chùa lễ Phật, tụng kinh cầu an đầu năm.
Trong đạo tràng hôm ấy có một cô gái thân hình xinh xắn, trẻ trung và có chất
giọng rất thanh tao. Chính chất giọng của em đã khiến cho tôi phải chú ý. Sau
thời tụng kinh, tôi đến bắt chuyện và làm quen với em. Là những người đồng đạo,
đồng tu nên tôi với em cảm thấy mến nhau và trò chuyện với nhau một cách thân mật.
Em cho biết, em mới chuyển chỗ ở đến gần chùa nên đây là lần đầu tiên em đến
chùa này lễ Phật, tụng kinh. Từ đó, thỉnh thoảng chúng tôi lại gặp nhau trong
các buổi tụng kinh vào ngày chủ nhật.
Tôi và em cách nhau vài tuổi,
trong đạo tràng lại rất ít người trẻ tham gia, ngoài tôi và em, thỉnh thoảng mới
có một vài bạn trẻ khác đến chùa tụng kinh, còn lại đa phần là các cô, các bác
lớn tuổi. Cho nên tôi với em thỉnh thoảng trò chuyện với nhau sau các thời tụng
kinh là chuyện dễ hiểu, vì chúng tôi đồng trang lứa với nhau, lại cùng mến đạo,
cùng có tâm hướng thiện. Dần dần tôi cảm thấy mến em, bởi ở em có những nét đặc
biệt mà các cô gái khác khó có được. Em đã tốt nghiệp đại học và đi làm công việc
văn phòng, nói một cách nôm na thì em là dân công sở. Làm việc trong công sở
thì người nữ thường trang điểm và mặc những bộ đầm công sở. Em cũng có trang điểm,
nhưng cách trang điểm của em không lòe loẹt; em cũng mặc đầm, nhưng các bộ đầm
em mặc trông rất thanh lịch và kín đáo chứ không ngắn củn hay kệch cởm như một
số người khác.
Dù em khoác lên mình cái đầm
công sở khi đi làm hay mặc bộ đồ lam, đồ nâu khi đến chùa, ở em vẫn luôn toát
lên một nét duyên dịu dàng, đằm thắm khiến cho người khác cảm mếm em ngay từ
cái nhìn đầu tiên. Em không sở hữu một vẻ đẹp kiêu sa, không có được dáng vóc của
người mẫu, nhưng nét mặt em lúc nào cũng tươi vui, hiền dịu, lúc nào cũng toát
lên một vẻ đẹp thánh thiện khiến không ai dám trêu ghẹo em bạo miệng như với
các cô gái khác, có chăng chỉ là một chút bông đùa lịch thiệp. Mặc dù em sống
giản dị, giản dị từ trong cách trang điểm cho đến trang phục và cả vật dụng em
sử dụng, nhưng ở em không có một tí gì gọi là quê mùa, lạc hậu; ngược lại, em sử
dụng các phương tiện công nghệ thông tin hiện đại một cách thành thạo, em đảm
đang, tháo vát và xử lý công việc một cách khéo léo. Trong giao tiếp thì em rất
lịch thiệp, tế nhị và luôn được nhiều người yêu quý. Ở em và tôi còn có một điểm
chung là muốn chia sẻ và giúp đỡ những người bất hạnh, những người có hoàn cảnh
khó khăn. Trước đây, thỉnh thoảng tôi có tham gia vào một số hoạt động từ thiện
của các hội, nhóm. Giờ đây, biết em cũng thích làm từ thiện nên thỉnh thoảng
chúng tôi cùng đi từ thiện chung.
Những lần cùng em đi làm từ thiện,
đến thăm các trại trẻ mồ côi và các trại dưỡng lão, nhìn cách em quan tâm chăm
sóc các cụ già, nhìn cách em nâng niu, ẳm bồng và đút thức ăn cho các em bé mồ
côi, ở em toát lên tình thương yêu và sự dấn thân cao cả. Tôi thấy cách em chăm
sóc các cụ già, các em bé giống như hình ảnh của một đứa con chăm sóc chính cha
mẹ của mình, như một người mẹ, người chị dịu dàng đút cho con, cho em từng miếng
ăn. Nhìn em, tôi ngẫm lại hiện thực cuộc sống, trong xã hội có những người con
không biết thương kính cha mẹ ruột của mình, nói gì đến việc quan tâm, chia sẻ
với người dưng nước lã; có những người cha, người mẹ đối xử tàn nhẫn đối với
con cái, bỏ rơi con hoặc từ chối trách nhiệm làm cha làm mẹ, vậy thì làm sao họ
có thể thương yêu, chăm sóc những đứa trẻ khác được. Còn em, với người ngoài mà
em còn chăm sóc ân cần, nâng niu đầy thương yêu như thế thì với cha mẹ, người
thân của em, chắc hẳn em càng hiếu kính và thương yêu hơn. Vào dịp cuối tuần,
nhiều bạn đồng trang lứa thường rủ nhau đi chơi, rủ nhau ăn uống, hội hè, còn
em thì thường đến chùa tụng kinh, lễ Phật, làm công quả hoặc tham gia các
chương trình từ thiện.
Đi chùa và làm các việc thiện
là niềm vui lớn đối với em. Em là một người có trình độ, có năng lực, nhưng em
vẫn tỏ ra khiêm tốn và ham học hỏi. Em luôn luôn thân thiện và lịch thiệp với tất
cả mọi người. Chưa bao giờ tôi thấy em lớn tiếng với ai, chưa bao giờ tôi thấy
ánh mắt em hờn giận hay nét mặt em bực tức ai cả. Thấy em mặc áo dài là chuyện
rất bình thường, nhưng bắt gặp em trong chiếc áo dài màu lam, tôi thấy em thật
thánh thiện, một nét thanh tao, mềm mỏng và rất tinh khôi. Em như cánh hoa sen
khẽ rung mình trong nắng hạ. Hình ảnh ấy càng làm cho tôi thêm cảm mến em hơn.
Dù em không tham gia vào các cuộc ăn chơi, nhậu nhẹt của anh chị em đồng nghiệp
trong cơ quan, nhưng mọi người trong cơ quan luôn quý mến em. Em chưa từng làm
mất lòng ai cả và luôn hoàn thành tốt trách nhiệm, công việc của mình. Em cũng
có nhiều bạn bè, nhưng bạn bè của em đa phần đều thích đi làm từ thiện, đều biết
tu học và đặc biệt là đều rất dễ thương, ngoan hiền. Đúng là “Đồng thanh tương ứng,
đồng khí tương cầu”.
Có lần tôi hỏi em:
- Em là một người con gái trẻ
trung, xinh đẹp, có học thức và có khả năng tài chính, tại sao em lại không đua
đòi, không chưng diện và chơi bơi như rất nhiều bạn trẻ khác?
Em đáp rằng:
- Anh ạ, đơn giản chỉ vì em là
một người Phật tử. Vâng, vì em là Phật tử nên em không thích chơi bời, không
thích chưng diện nhiều; vì em là Phật tử nên em vâng theo lời Phật dạy, biết
thương yêu và chia sẻ với tất cả mọi người, đặc biệt là những người bất hạnh;
vì em là Phật tử nên em luôn sống bao dung và hỷ xả…
Em đúng là một người Phật tử mẫu
mực. Nếu có được nhiều người Phật tử như em thì chắc hẳn xã hội sẽ bớt đi nhiều
chuyện thị phi, sẽ bớt đi nhiều khổ đau và buồn phiền không đáng có. Em ạ! Em
là một mẫu người con gái lý tưởng mà nhiều người con trai đàng hoàng trong xã hội
đang kiếm tìm, đang ước mơ có được. Cầu chúc em luôn gặp nhiều duyên may trong
cuộc sống và luôn vững tâm trước những sóng gió, chông gai của cuộc đời. Được
làm bạn với em là một niềm hạnh phúc lớn đối với tôi. Nhìn thấy em trong chiếc
áo dài lam nhẹ nhàng dâng lên chư Phật nén nhang đầy thành kính, tôi thấy một
nét tinh khôi toát lên từ hình ảnh của em.
Ngọc Thanh ( tạp chí Đạo Phật
Ngày Nay số 3o)
0 nhận xét:
Post a Comment