Dịu
dàng trong ánh nắng mai
Tung
bay trong gió áo dài màu lam
Giữa
đời muôn sắc vàng, cam
Đoan
trang trong dáng áo lam lên chùa.
Chẳng
biết em tự bao giờ!
Lòng
mong hướng Phật bến bờ vô ưu.
Nỗi
lòng vương vấn bao nhiêu,
Giờ
đây phiền não tan tiêu mất rồi
Nhìn
lên Đức Phật sáng ngời,
Nhất
tâm cung kính niệm lời “nam mô”
Tâm
con như một bài thơ
Có
hương sen ngát giấc mơ ngoan hiền
Tịnh
tâm đứng trước cửa thiền
Giữ
mình thanh sạch khỏi miền sân, tham
Dịu
dàng em mặc áo lam
Thân
an tâm nhẹ, lòng hoan hỷ nhiều.
Tâm Ánh (11/2011)
0 nhận xét:
Post a Comment